支持模糊查询,支持通配符和拼音查询,帮助。
拼音 jīng fān
注音 ㄐㄧㄥ ㄈㄢ
1.亦作“旌幡”。
2.泛指旗帜。
旌旛,是汉语词汇,读音是jīng fān ,出自《谷梁传 · 庄公二十五年》。
旌 [ jīng ] 1. 古代用羽毛装饰的旗子。又指普通的旗子。 如 旌旗。旌铭(旧时丧礼,柩前书死者姓名的旗幡)。 2. 表扬。 如 旌表。 [更多解释]
旛 [ fān ] 1. 同“幡”。 [更多解释]
jīng fān
jīng fàn
jīng fán
jìng fàn
jīng qí
jīng bāo
jīng bēn
jīng bì
jīng biăo
jīng bié
jīng bó
jīng chē
jīng chóng
jīng chǒng
jīng dà
jīng dào
jīng dé
jīng diăn
jīng ěr
jīng gài
jīng gān
jīng gōng
jīng gǔ
jīng hăn
bāo jīng
旌旛,拼音是:jīng fān。意思是:①.亦作“旌幡”。②.泛指旗帜。