《周礼》八矢之一。礼射和习射时所用的箭。
引《周礼·夏官·司弓矢》:“恆矢,庳矢,用诸散射。”郑玄 注:“恆矢,安居之矢也,庳矢,象也。二者皆可以散射也。谓礼射及习射也。”
héng shǐ ㄏㄥˊ ㄕㄧˇ
恒矢(恒矢)
《周礼》八矢之一。礼射和习射时所用的箭。《周礼·夏官·司弓矢》:“恒矢,庳矢,用诸散射。” 郑玄 注:“恒矢,安居之矢也,庳矢,象也。二者皆可以散射也。谓礼射及习射也。”
恒 [ héng ] 1. 持久。 如 恒心。恒久。恒定。恒齿。永恒。恒星。恒温。 2. 经常的,普通的。 如 恒言。 3. 姓。 [更多解释]
矢 [ shǐ ] 1. 箭。 如 流矢。弓矢。有的(dì)放矢。矢镞。 2. 誓。 如 矢志不渝(发誓立志,永不改变)。 3. 正直。 如 矢言(正直的言论)。 4. 陈列。 如 “公矢鱼于棠”。 5. 施布。 如 “矢其文德”。 6. 古代投壶(一种娱乐活动)用的筹。 7. 同“屎”,粪便。 [更多解释]
héng shǐ
héng shì
héng shī
héng shí
yǒng héng
héng xīng
shǒu héng
héng dìng
héng wēn
shǐ zhì
héng xīn
héng jiǔ
yǒu héng
héng shān
héng chăn
shǐ liàng
héng bì
héng cái
héng cāo
héng cháng
héng chǐ
héng chūn
héng cí
héng dào
héng dé
héng děng
héng diăn
héng dù
héng é
héng fàn
héng fēn
héng fēng
héng gān
héng gào
héng gé
héng gù
héng guī
héng hé
héng huī
héng jiào
héng jiāo
héng jié
héng jū
héng kē
héng lì
héng liàng
héng lùn
héng máo
héng mín
héng míng
héng pǐn
héng qíng
héng rén
héng rì
héng shā
bù héng
cháng héng
hé héng
jùn héng
qí héng
shēng héng
wū héng
恒矢的拼音是:héng shǐ点击 图标播放恒矢的发音。
恒矢的意思是:《周礼》八矢之一。礼射和习射时所用的箭。