同“温奥”。
引《汉书·任昉传》:“敍温燠则寒谷成暄,论严枯则春丛零叶。”唐•白居易 《湓浦竹》诗:“潯阳 十月天,天气仍温燠。”《续资治通鉴·宋太宗淳化四年》:“至有冬月罪人恋其温燠而不愿疏放者。”
释义出处
温燠
《汉书·任昉传》:“敍温燠则寒谷成暄,论严枯则春丛零叶。” 唐 白居易《湓浦竹》诗:“ 浔阳 十月天,天气仍温燠。”《续资治通鉴·宋太宗淳化四年》:“至有冬月罪人恋其温燠而不愿疏放者。”
温 [ wēn ] 1. 不冷不热。 如 温带。保温。降温。温泉。温和。温床。 2. 性情柔和。 如 温柔。温存(抚慰体贴)。温情。温顺。温静。温良。温文尔雅。 3. 稍微加热。 如 把酒温一下。 4. 复习。 如 温习。温故而知新。 5. 古同“瘟”。 6. 姓。 [更多解释]
燠 [ yù ] 1. 暖,热。 如 燠热(闷热)。寒燠失时。 [更多解释]
wēn yù
wén yú
wén yǔ
wén yù
wēn nuăn
wēn dù
qì wēn
gāo wēn
wēn róu
wēn băo
wēn xīn
wēn shì
wēn hé
dī wēn
wēn quán
tǐ wēn
chóng wēn
shēng wēn
jiàng wēn
wēn qíng
băo wēn
wēn dài
wēn rè
wēn cún
wēn chā
wēn shùn
shì wēn
wēn chuáng
wēn xí
wēn shuǐ
cháng wēn
héng wēn
jiā wēn
wēn rùn
wēn hòu
dì wēn
wēn ruăn
wēn liáng
wēn xù
wēn xùn
wēn shī
wēn shū
lú wēn
wēn kè
tǔ wēn
wēn hū
wēn ài
wēn ăi
wēn ào
wēn bèi
wēn biāo
wēn bìng
wēn bǔ
wēn cè
wēn chē
wēn chéng
wēn chún
wēn cí
wēn cuì
wēn dàn
温燠的拼音是:wēn yù点击 图标播放温燠的发音。
温燠的意思是:同“温奥”。