画有龙的旗帜。中军主帅之旗。
画有龙的旗帜。参见“龙旂”。
引《黄庭内景经·肾部》:“苍锦云衣舞龙幡,上致明霞日月烟。”蒋国祚 注引 吕祖 曰:“龙幡是水生龙之象也。”清•魏耕 《董逃行》:“矠鱉射鲤整后厨,龙幡阿娜客来迟。”
中军主帅之旗。参见“龙旂”。
引宋•孔平仲 《紫髯将军》诗:“龙幡遮火烧 赤壁,东南风急天絳色。”明•孙仁孺 《东郭记·为将军》:“从军苦,黄花緑野,画角促龙幡。”
龙 [ lóng ] 1. 传说中的一种长形、有鳞、有角的神异动物,能走,能飞,能游泳,能兴云作雨。 如 龙舟。龙灯。龙宫。龙驹(骏马,喻才华出众的少年)。画龙点睛。龙蟠虎踞。 2. 古生物学中指一些巨大的有四肢有尾或兼有翼的爬虫。 如 恐龙。 3. 封建时代用作皇帝的象征,或称关于皇帝的东西。 如 龙颜。龙体。龙袍。 4. 姓。 [更多解释]
幡 [ fān ] 1. 〔~然〕同“翻然”。 2. 用竹竿等挑起来直着挂的长条形旗子。 [更多解释]
lóng fān
lóng fán
lóng fàn
lóng tóu
shā lóng
kǒng lóng
lóng zhōu
lóng yăn
lóng xiā
ní lóng
cháng lóng
hé lóng
lóng wáng
xiăo lóng
lóng dēng
jiāo lóng
qīng lóng
huǒ lóng
lóng chuán
pán lóng
lóng páo
lóng gǔ
lóng gōng
lóng tào
cāng lóng
shuǐ lóng
lóng zhōng
lóng wǔ
lóng yán
dì lóng
lóng băi
zhōng fān
lóng àn
lóng ào
lóng bài
lóng băng
lóng bèi
lóng bì
lóng biān
lóng biàn
lóng biāo
lóng biăo
lóng bīn
lóng bō
lóng bó
lóng bù
lóng cān
lóng cáng
lóng căo
lóng chá
ā lóng
bái lóng
bā lóng
bān lóng
bí lóng
龙幡的拼音是:lóng fān点击 图标播放龙幡的发音。
龙幡的意思是:画有龙的旗帜。中军主帅之旗。