支持模糊查询,支持通配符和拼音查询,帮助。
拼音 zhuó chuāng
注音 ㄓㄨㄛˊ ㄔㄨㄤ
1.亦作“斵窗”。
2.谓文人才拙。典出唐张鷟《朝野佥载》卷二:“阳滔为中书舍人,促命草制词,令史持门钥他适,无旧本检寻,乃斫窗取得之,时人号为斫窗舍人。”
斲 [ zhuó ] 1. 木工工具,指斧斤之类。 2. 砍;斫;削。 3. 雕饰;雕鑿。 4. 伤耗。 [更多解释]
窗 [ chuāng ] 1. 房屋通风透气的装置。 如 窗子。窗户。窗口。窗友(即同学)。窗花。窗台。窗纱。窗帘。窗幔。窗明几净。 [更多解释]
zhuó chuāng
zhuó chuáng
chuāng kǒu
chuāng hù
chuāng zǐ
chuāng lián
chuāng tái
chú chuāng
tóng chuāng
tiān chuāng
chuāng líng
chuāng shā
tiě chuāng
chuāng míng jī jìng
shā chuāng
xián chuāng
chuāng huā
dōng chuāng shì fā
hán chuāng
chuāng dòng
băi yè chuāng
chuāng kuàng
luò dì chuāng
chuāng wéi
kāi tiān chuāng
chuāng màn
斲窗,拼音是:zhuó chuāng。意思是:①.亦作“斵窗”。②.谓文人才拙。典出唐张鷟《朝野佥载》卷二:“阳滔为中书舍人,促命草制词,令史持门钥他适,无旧本检寻,乃斫窗取得之,时人号为斫窗舍人。”